Tôi có một tình yêu đặc biệt với thời gian, cũng có thể gọi đó là sự ám ảnh.
Ngắm con lắc cũng giống như ngắm biển.
Và đồng hồ có sự sống riêng của nó.
Nó đại diện cho sự đều đặn của thời gian.
Hạnh phúc là trạng thái khi bạn sống ở hiện tại, chỉ cần như thế là đủ.
Với tôi, đó là định nghĩa về hạnh phúc.
Một định nghĩa đơn giản.
Bạn không mong cầu nhiều hơn.
Nếu bạn đang hạnh phúc, và vẫn mong muốn nhiều hơn thì đó là tham lam.
Chết là chuyện dễ dàng … Ai rồi cũng sẽ trải qua.
Vậy thì việc gì chúng ta phải vội, đúng không nào?
Tôi luôn mơ ước mình sống đến năm 2000.
Và bây giờ bạn và tôi đang ngồi đây, vào năm 2021.
Thêm đến 21 năm. Thật tuyệt vời!
Trong suốt 88 năm qua, chưa bao giờ tôi thốt lên: ‘Cuộc đời này không còn đáng sống nữa.’
Galileo từng nói: ‘Thời gian của tôi sắp hết và tôi vẫn còn nhiều thứ để làm.’
Tôi nghĩ bạn cứ tiếp tục ước mơ đi. Bởi vì luôn có điều gì đó mới để bạn khám phá.
Tôi không mơ về việc mình sẽ được chôn cất như thế nào.
Nhưng tôi vẫn mơ về những gì tôi đang làm trong xưởng.
Tôi có thể đặt tên mình cho vài thứ mà tôi khám phá ra.
Mới trong tuần này, tôi đã khẳng định với bản thân rằng tôi thấy một thứ gì đó thuộc về năng lượng tăm tối.
Và tôi rất phấn khởi. Bây giờ tôi đang bước vào thử thách đó.
Bạn biết không, cảm giác đó thật tuyệt vời. Tôi đã khám phá ra nó … không ai có thể ngờ được điều đó.
Bạn thấy đấy, luôn có nhiều điều mới mẻ mà ngay cả tôi ở tuổi này vẫn có thể tìm thấy, dành thời gian cho nó.
Einstein từng nói rằng nếu bạn không thử và trải nghiệm nhiều thứ, bạn không thể đi đến những kết luận mới. Toàn bộ cuộc sống là một quá trình học tập.
Tôi đã mắc phải nhiều sai lầm trong đời. Tôi chấp nhận điều này như một phần của quá trình học.
180℃ … Ok! Bạn phải học cách sống cùng với những sai lầm bạn đã mắc phải… và bạn sẽ sống hạnh phúc.
Có một bài hát trong một vở opera tên là… Die Fledermaus … Con Dơi.
Bài hát đó có giai điệu rất hay … “Glücklich ist, wer vergisst” “Was doch nicht zu ändern ist.”
Người hạnh phúc là người biết quên những gì họ không thể thay đổi.
Bạn phải chấp nhận những gì cuộc sống mang đến cho bạn.
Những thứ bạn có thể thay đổi, hãy thay đổi.
Còn những thứ bạn không thể thay đổi, thì đừng cố.
Chỉ vậy thôi.
Đừng lãng phí thời gian … nó sẽ không bao giờ quay trở lại.
Vợ tôi bị bệnh Parkinson và nó từ từ ảnh hưởng đến cuộc sống của chúng tôi.
Và rồi tôi quyết định xem nó nhẹ nhàng.
Tôi hiểu mọi thứ không thể quay lại như trước.
Có những đêm, tôi thức dậy 20 tới 30 lần để dẫn bà ấy vào nhà vệ sinh và quay lại giường.
Bệnh này không thể chữa khỏi hoàn toàn, nên tôi chỉ biết cố gắng giúp bà ấy cảm thấy dễ chịu hơn.
Tôi hạnh phúc khi chăm sóc bà ấy, vì tôi biết rằng bà ấy cũng sẽ làm như vậy với tôi.
Trong tình yêu, bạn muốn là người cho đi chứ không phải người nhận.
Điều đó mang lại cho bạn niềm vui lớn nhất… món quà của người cho là sự trao tặng… mà không mong đợi nhận lại bất cứ điều gì.
Nếu bạn yêu ai đó, bạn thấy rất hạnh phúc khi có thể cho đi. Đó là tình yêu thực sự.
Tình yêu là hành trình vô tận mà ở đó bạn sẵn sàng cho đi. Đối với tôi, đó là tình yêu.
Yêu thương, mất mát, và lại yêu thương. Cuộc sống là vậy… nó diễn ra như thế đó.
Tôi từng nghĩ rằng mình không thể yêu thêm lần nữa.
Nhưng tình yêu có thể lại đến, và nó mãnh liệt như chưa bao giờ vậy.
Khi tôi 85 tuổi, lúc ở Thụy Sĩ, tình yêu đến với tôi lần nữa.
Bạn tin không? Chắc là không nhỉ?
Sự điên rồ của tình yêu… là điều đẹp nhất, mọi lúc, mọi thời điểm.
(Ông có nghĩ cho đến khi cuộc sống của mình kết thúc, đến lúc cuối) (ông vẫn giữ gìn tình yêu không?)
Kìa, đồng hồ vừa điểm để xác nhận đấy…
Vâng… cho đến những ngày cuối cùng, tôi vẫn sẽ sống với tình yêu.
Tôi sẽ luôn như vậy, đến khi thời gian của tôi trên trái đất này hết.
Tôi tin vào tình yêu, tận hưởng nó, và hy vọng có thể trao đi yêu thương.