Khi tôi còn là một đứa trẻ, trong tôi đầy sự tức giận, thù địch và những cảm xúc tiêu cực.
Và không có thứ gì trong những điều này tốt cho tôi cả.
Thực tế là khi tôi trở thành vị thành niên, tôi đã phạm tội.
Lý do là vì tôi có nỗi đau của riêng minh. Tôi tủi hổ và bối rối. Tôi cảm thấy mình không có tương lai.
Và khi bạn tuyệt vọng, vô vọng, bạn không quan tâm điều gì xảy ra với bạn.
Năm tôi 12 tuổi, tôi bước vào một cửa hàng ảo thuật.
Người chủ không có mặt, nhưng mẹ của anh ấy đang ở đó.
Mặc dù bà ấy không biết gì về ảo thuật, bà ấy hiểu con người.
Cách mà bà nói chuyện với tôi trong lần gặp đầu tiên đó, tôi cảm nhận rằng bà ấy không phán xét tôi.
Bà ấy tử tế. Bà ấy không cư xử với tôi như với một đứa trẻ.
Và trong lần giao tiếp đầu tiên đó, bà ấy nói với tôi: “Bác thấy con đang chịu đựng. Bác sẽ ở đây trong 6 tuần nữa. Nếu con đến đây mỗi ngày, Bác sẽ chỉ cho con cách có thể thay đổi cuộc đời của con.”
Đây là người đã tiếp cận tôi, thấy được nỗi đau của tôi, và trao cho tôi tình yêu thương. Điều này giúp tôi hiểu tôi đang chứa chấp những suy nghĩ tiêu cực trong đầu và sự nhận thức đó đã giúp tôi thay đổi từ sự tiêu cực sang tích cực.
Nó giúp tôi mở lòng ra để thấy rằng tôi không phải là người duy nhất đang đau khổ.
Chúng ta hay mắc kẹt (thu rút lại) khi chúng ta nghĩ mình là người duy nhất đau khổ và khi hiểu ra ai cũng có lúc đau khổ, mình sẽ thấy nỗi đau của mình được giảm đi rất nhiều.
Và bà ấy giúp tôi hiểu rằng ý định và khả năng mường tượng có thể thay đổi mọi thứ.
Bà ấy đã giải phóng tôi ra khỏi “trại giam” đầy giới hạn mà tôi tự đặt ra bằng cách giúp tôi hiểu với ý định đúng, tôi có thể biến khả năng trở thành hiện thực.
Sự tương tác rất cơ bản với bà ấy đã thay đổi con đường của cuộc đời tôi.
Bạn không bao giờ có thể đánh giá về khả năng, năng lực của một người và bạn có thể không bao giờ biết được sức mạnh của bạn có thể ảnh hưởng sâu sắc đến cuộc đời của một người khác.