Các yogi đã dùng vật dụng gì để tập yoga trước khi thảm yoga được sản xuất?

Chúng ta hãy quay trở lại lịch sử yoga vài ngàn năm trước. Trước khi thảm tập yoga phát triển mạnh mẽ, các yogi Ấn Độ cổ đại thường tập yoga trên da hươu hoặc da hổ, hoặc da của động vật chết tự nhiên. Tuy nhiên, điều này trở nên không thực tế khi yoga phát triển mạnh, đặc biệt là ở phương Tây.

Tại sao da hươu được sử dụng để tập yoga vào thời đó?

Da hươu và da hổ là những phép ẩn dụ trong Phật Giáo. Con hươu biểu thị 1 sinh vật khó kiểm soát – tương tự như tâm trí của chúng ta khi thiền định. Da hươu thường được bày ra hoặc được sử dụng làm vật dẫn thiền vì yogi sẽ cố gắng kiểm soát tâm trí của họ.

Hươu được biết là loài động vật cung cấp năng lượng trung tính có lợi cho hòa bình và sự tĩnh lặng. Da hổ biểu thị cho sự luyện tập tích cực và giàu năng lượng. Da thú cung cấp một hàng rào cho năng lượng của cơ thể và tinh thần và trái đất. Bằng cách nối đất trên một tấm thảm da hổ, yogi sẽ giữ được tất cả sức mạnh năng lượng khi luyện tập trong nhiều giờ. 

Thảm yoga được ra đời khi nào?

Đầu thế kỷ 20, trước khi thảm yoga “bám dính” ra đời, các yogi sử dụng khăn và tấm trải giường giống như thảm bông để hỗ trợ hoặc họ tập luyện trực tiếp trên sàn gỗ. Nhưng sau này thì không còn nữa. Thảm yoga hiện đại thực sự là một phát minh của phương Tây, từ đó trở thành một công cụ hữu ích cho yogi ở mọi nơi trên thế giới. Việc này diễn ra như thế nào?

Câu chuyện bắt nguồn từ một giáo viên yoga tên là Angela Farmer. Cô và chồng thành lập một trung tâm luyện tập yoga trên đảo Lesvos của Hy Lạp. Cô đã dạy yoga trong nhiều thập kỷ và rất khỏe mạnh nhờ lối sống yoga.

Quay trở lại năm 1967, khi Angela (vốn được sinh ra ở Anh) đang dạy yoga ở Munich, Đức, cô tình cờ biết được một vật liệu – một “lớp lót” được đặt bên dưới thảm để giữ cho chúng không bị trượt. Cô bắt đầu tập yoga trên lớp lót này và cuối cùng tất cả các học viên của cô đều muốn làm giống vậy.

Việc không bị trượt trong khi luyện tập là một giấc mơ trở thành sự thật với Angela và với thời gian, chính cha cô, sống ở vùng quê nước Anh, đã quyết định bắt đầu kinh doanh thảm yoga đầu tiên. Các vật liệu đến từ một công ty ở Đức mà đã phát minh ra thảm lót mà Angela đã tập và, như họ nói, phần còn lại đã trở thành lịch sử.

Các công ty khởi nghiệp yoga ở Mỹ đã hỏi cha của Angela về tấm thảm yoga của ông ấy và sản phẩm mới đã thành công gần như ngay lập tức vì nó là một công cụ vô giá đối với các yogi – đặc biệt là những người ở phương Tây không có kinh nghiệm thực hành lâu trên thảm hoặc sàn gỗ, hoặc ngay trên mặt đất. Thảm yoga lúc này thật hữu ích và nó cũng có tiềm năng kinh doanh cao.

Việc sản xuất và thiết kế thảm yoga tiếp tục phát triển trong những năm 1980 và 1990, hiện có hàng trăm loại thảm yoga. Nhiều loại được làm bằng PVC, một loại nhựa, vì nó bền và dễ làm sạch. TPE, hay chất nhiệt dẻo đàn hồi, là một chất liệu thảm yoga phổ biến khác. Đó là sự kết hợp giữa cao su và nhựa, và có thể tốt hơn cho môi trường – một số loại thậm chí có thể được tái chế khi chúng bị mòn. Thảm yoga cũng được chế tạo từ các vật liệu tự nhiên, như đay, cao su tự nhiên và bông.

Mặc dù thảm của chúng ta ngày nay hiếm khi được truyền từ guru sang guru như là vật gia truyền như ngày xưa, nhưng việc tìm kiếm một tấm thảm phù hợp với nhu cầu của bạn là một trong những phần quan trọng nhất khi bắt tay vào thực hành asana.

Nội dung được tổng hợp từ những nguồn này: Wanderlust & Yogapedia

Author Beinks

Comments (1)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *